Lúc trở về, bọn họ được đổi một chiếc phi cơ vận tải trực 8, lớn hơn nhiều so với trực 5 trước đó mà họ đã ngồi. Triệu Tiếu Long đang ngắm ngân phiếu cùng những tờ tiền dính máu, khoe khoang số tiền đánh cược mà anh ta thắng được tối nay. Trương Húc Đông cùng Tần Vũ đều nửa nằm nửa ngồi, mặc dù đều bị thương nhưng đã sát trùng cùng băng bó rất tốt rồi, vết thương nghiêm trọng thì được khâu lại, không đến nổi phải cần người hầu hạ.
Một bác sĩ và hai y tá đang bận rộn bởi vì có bốn bệnh nhân bị thương rất nặng, nói chính xác phải là tù nhân mới đúng. Bốn người này bê bết máu, mất máu tương đối nghiêm trọng, nhưng không cụt tay cụt chân. Trương Húc Đông nhìn thấy bác sĩ đang khâu vết thương cho bọn họ, mà những người này cũng không chích thuốc tê, nên mồ hôi trên trán hòa lẫn với máu chảy thành từng giọt rơi xuống.
"Người anh em, sao vậy?" Thấy Trương Húc Đông không nói lời nào mà nhìn bốn người kia không chớp mắt, Tần Vũ hỏi.
Trương Húc Đông lắc đầu, thu hồi ánh mắt nói: "Bốn người này không tệ, nếu được đào tạo tốt, sẽ rất có ích cho kế hoạch lớn của các ông!"
"Không phải các ông, mà là chúng ta!" Tần Vũ cười cười, nói: "Tôi nghe Tiểu Nguyệt nói cậu rất khó mời, chẳng lẽ bây giờ còn không định gia nhập nhóm chúng tôi sao?"
Trương Húc Đông nói: "Tôi không biết nữa. Tay tôi đã sớm dính đầy máu tươi rồi, nhưng tôi không muốn tiếp tục một cuộc sống suốt ngày liếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652556/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.