"Bồi thường tiền, mang những con chó này cút đi!" Trương Húc Đông không cho cô ta sắc mặt tốt.
Đúng lúc này, một tên cao to cường tráng trực tiếp rút mã tấu, nổi giận mắng: "Tên nhóc thối này, mày biết mình đang nói chuyện với ai không? Đúng là tự tìm chỗ chết!"
"Dừng tay!" Mạnh Nguyệt nhẹ giọng nói. Người đàn ông vừa rồi tuy trên mặt còn giận dữ nhưng vẫn lui về phía sau. Cô ta đã thu hết sát khí của Trương Húc Đông vào mắt mình từ lâu rồi. Người bên cạnh cô ta nếu so về khí thế vẫn còn kém hơn khá nhiều. Dù cho cô ta là lão đại chuyên ám sát của Thập Nhị Nguyệt Đường thuộc Thanh Long Hội thì trong lòng cũng cảm thấy chấn động.
"Bây giờ tôi cùng anh nói phải trái. Anh em của tôi đập phá cửa tiệm của anh, anh cũng làm bọn họ bị thương, chuyện này xem như huề nhau!" Mạnh Nguyệt ổn định tâm trạng nhìn bộ móng tay mới vừa làm xong của mình, nói: "Nếu như không muốn nói phải trái, vậy thì vẫn phải là anh bồi thường cho chúng tôi. Cho nên để hợp tình hợp lý, chỉ cần..."
Cô ta còn chưa kịp dứt lời, một thứ lạnh lẽo trong tay cô ta đã phóng về phía Trương Húc Đông. Trương Húc Đông hơi né người đi, nhưng trên mặt vẫn còn nóng rát. Khi anh chạm nhẹ vào vết thương trên mặt, năm ngón tay đều nhuốm sắc đỏ, trong lòng than thầm: Người phụ nữ này là cao thủ.
"Ra tay!" Mạnh Nguyệt vừa nói ra câu kia, tám người đàn ông đó phản ứng cực nhanh, gần như đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652535/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.