Hai con người yêu nhau, chỉ đứng cách nhau một bức tường.
Anh ở ngoài băn khoăn, cô ở trong thong thả.
Trần Yên Nhiên cầm một trái táo, vừa gặm vừa đi ra sân chỗ mẹ đang tưới hoa.
Cô bé chỉ tay trên bức ảnh lưu niệm chụp cùng cả lớp ở chuyến dã ngoại ban sáng.
Mẹ ơi, ở lớp chỉ có mỗi con vừa mặc váy vừa mặc quần lửng. Kì cục lắm.Thì con mặc áo thay vì mặc váy cũng được mà.Nhưng con là con gái. Con gái thì phải mặc váy mới xinh. Mặc như này không đẹp gì cảLàm gì có quy định nào nói con gái phải mặc váy mới xinh chứ.Thấy vẻ ỉu xìu của nhóc con, Dĩnh Sa liền tiến tới sát cô bé và an ủi.
- Mẹ không ép con ăn mặc như vậy. Con có thể mặc đồ theo cách con muốn. Xin lỗi vì mẹ đã không nghĩ đến cảm nhận của con. Yên Nhiên à, thật ra ấy, mẹ cũng thích con xinh đẹp. Nhưng mẹ không mong muốn con quá xinh đẹp. Mẹ chỉ cần con an toàn, ít người để ý tới vẻ ngoài của con sẽ tốt hơn so với việc con xinh xắn, đáng yêu một cách nổi bật. Sau này lớn hơn thì con sẽ hiểu thôi. Con hãy nhớ rằng mẹ yêu con, và luôn muốn dành những điều tốt cho con gái của mẹ.
Sa Dĩnh Sa bị ám ảnh bởi quá khứ, dù hiện tại cô có đủ năng lượng chống đỡ bao bọc con, cũng có sự nghiệp và kinh nghiệm làm việc đáng nể. Nhưng cô luôn đau đáu lo sợ, hài lòng với việc con gái lớn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3651466/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.