Sáng hôm sau, Hà Thương Huyền tỉnh dậy thấy nhà cửa yên ắng, cô tưởng Trình Thiếu Lăng đi sớm rồi. Khi tới phòng ngủ nọ, cô mới ngơ ngác nhìn thấy một khung cảnh "thú vị".
Người anh dài quá, đến nỗi nằm chéo giường mới đủ lọt chân. Tóc tai bù xù, nét mặt yên bình. Có vẻ hơi bất tiện nhưng ngủ khá ngon thì phải.
Lần đầu cô thấy dáng vẻ này của anh. Chứ bình thường ngông nghênh, đôi khi thấy ghét.
Cô khép cửa lại, rồi đi ra ngoài nấu bữa sáng cho cả nhà.
Nay có cháo trắng ăn cùng tôm rim và rau muối chua.
***
Trình Thiếu Lăng mở mắt, nhìn khung cảnh đơn sơ mộc mạc của căn phòng nhỏ thì mỉm cười. Tinh thần anh khoan khoái dễ chịu. Rõ ràng nơi này không có điều hòa, không máy lọc không khí, không máy bù ẩm hay tường cách âm, thế mà anh ngủ ngon lành một mạch. Liếc qua đồng hồ, không thể tin nổi anh ngủ được gần 9 tiếng.
Đầy là điều khá hiểm hoi, bởi bình thường anh chỉ ngủ 6 tiếng mà thôi. (1)
Đi ra ngoài thấy hai bà cháu đã chuẩn bị bữa sáng đâu ra đấy thì anh hơi xấu hổ. Từ lúc tới đây anh chỉ ăn không ngồi rồi, chưa phụ giúp chủ nhà được gì cả.
- Chào buổi sáng!
Hà Thương Huyền nhìn thấy anh trước. Nay cô không kẹp tóc ở sau đầu như thường thấy, mà buộc cao. Tóc mái thưa với tóc buộc kiểu này khiến cô trẻ trung và đúng tuổi. Được ở nhà với người thân có khác, sắc mặt cô tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3651372/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.