Đêm ngày thứ 2, khi Dĩnh Sa đang ngủ thì cô bị giật mình suýt văng xuống sàn.
Thời tiết trên biển thất thường và khó dự đoán trước. Cô thấy ở xa xa, bầu trời đầy sao khi sớm đã không còn một ngôi sao nào. Và không có một gợn gió. Mặt biển im lìm kì dị.
Trước giông bão thường là quá yên ả.
Cô lập tức tìm bộ đàm để liên lạc về đất liền, và được hướng dẫn quay đầu nhanh để kịp tránh mưa lớn và lốc xoáy.
Bạch Anh Tử bị lay dậy nhưng cằn nhằn xoay người ngủ tiếp. Dĩnh Sa thở dài, đành tự mình chuyển hướng du thuyền.
Nhưng, động cơ vừa mới chạy một chút đã hỏng. Tình huống này khiến cô dấy lên bất an. Cô gọi lớn.
- Cậu Bạch, không ổn rồi.
Nghe thấy không ổn, Bạch Anh Tử mới hé mắt.
- Gì vậy?
- E là giông lốc, động cơ hỏng rồi.
Anh ngồi dậy load mấy giây, sau đó sốt sắng đi xem tình hình.
Trên biển đã bắt đầu mưa, càng lúc càng nặng hạt.
- Không sao, chúng ta gọi người từ đất liền tới hỗ trợ.
Bạch Anh Tử vẫn cố bình tĩnh. Dĩnh Sa cho rằng cứ ở trong khoang đóng kín cửa sẽ không sao.
Nhưng một cơn sóng lớn đập vào mạn thuyền, hai người chao đảo rồi ngã nhào xuống sàn. Lúc này họ mới nhận thức được tình hình mất kiểm soát và không hề ổn chút nào.
- Cậu Bạch, e là ở lại cố thủ sẽ không an toàn.
Anh từng đi du thuyền nhiều, nhưng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3645977/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.