Quen thuộc với một công ty là cả một quá trình dài, dù Lâm Chất thông minh vượt trội nhưng trong lĩnh vực thương nghiệp vẫn cảm giác như đang cố gắng sờ một tảng đá giữa dòng sông. Quản lý một công ty lớn chỉ một chút sai sót cũng khó sửa chữa, mọi tác động nhỏ đều có thể dẫn đến tổn thất khổng lồ. Chỉ sau năm ngày ngắn ngủi Lâm Chất đã cảm nhận được áp lực không hề nhỏ, tâm lực mệt mỏi.
Buổi tối, bé cưng ngủ ngon còn trước mặt là đống hồ sơ công việc, nhưng Lâm Chất đã gần như chìm vào nửa giấc ngủ.
Nhiếp Chính Quân tắm xong đi ra, vài bước mới phát hiện hai mẹ con đang ở trên sofa bên kia.
Cô tựa đầu dựa lên sofa, nhắm mắt, ánh mắt mệt mỏi mang một sắc xanh nhợt. Bé cưng vẫy tay tự chơi, vừa ăn vừa nghịch.
Nhiếp Chính Quân nhìn mà thấy đau lòng, lấy khăn lau tóc cho bé rồi đặt sang một bên, sau đó ngồi xuống sofa và đưa tay sờ cằm cô gái.
“Aa.…” Lâm Chất mở mắt, cúi nhìn bé cưng, “Bảo bối đã ăn xong chưa?”
Em bé híp mắt, ra dấu vừa ăn no. Lâm Chất nhẹ nhàng đặt bé nhỏ lên đùi Nhiếp Chính Quân.
“Em đi tắm đây.”
Niếp Chính Quân nắm tay cô, “Đừng ngủ trong bồn tắm đấy nhé.”
Lâm Chất vẫy tay, cười, “Tắm vòi sen mà, làm sao ngủ được chứ!”
Lâm Chất vẫy tay, buồn cười: “Em tắm vòi sen, làm sao mà ngủ được!”Diệp
Chính Quân bóp nhẹ lòng bàn tay cô, nói: “Bảo là không thương thì giả dối lắm, đừng có vất vả quá như thế.”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833941/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.