Lâm Chất đưa tay ấn nút thang máy, bên trong có người cũng đồng thời giữ nút mở cửa.
“Cảm ơn.” Cô mang theo túi bước vào, mỉm cười gật đầu.
Người trong thang máy đúng là Tiểu Quách. Anh nhìn cô, hỏi: “Đầu đỡ hơn chưa?”
“Đỡ rồi, cảm ơn nhé.” Lâm Chất cười đáp.
“Ôi giời, đồng nghiệp với nhau mà khách sáo gì chứ!” Tiểu Quách cười tươi, hàm răng trắng lóa. Bỗng ánh mắt anh khựng lại, chăm chú nhìn vào tai cô.
Lâm Chất theo phản xạ đưa tay sờ tai mình, có chút ngượng ngùng.
“Đẹp lắm.” Tiểu Quách khen thẳng thắn.
Lâm Chất chỉ mỉm cười, không dám nói thêm “cảm ơn” nữa.
Thang máy dừng. Tiểu Quách bấm lên tầng 23, còn cô thì rẽ vào văn phòng mình.
“Hôm nay xinh quá nha~” Một đồng nghiệp nữ trong phòng cười nhìn cô.
Lâm Chất đưa tay chạm nhẹ vào tai. Khác với mọi ngày, hôm nay cô đổi sang một đôi khuyên tai mới hình hoa hồng, ôm sát vành tai, sự hiện diện rất rõ rệt.
“Cảm ơn.” Cô đặt túi xuống, ngồi vào chỗ làm.
Sắp đến Tết Âm lịch, thành phố B nhộn nhịp các hoạt động chào năm mới. Nhà hàng, khách sạn cũng đua nhau khởi động chiến dịch thu hút khách.
Lưu Ly hẹn cô đến một nhà hàng mới khai trương, còn đặt sẵn chỗ từ trước.
“Chồng cậu đâu?” Lâm Chất vừa gõ bàn phím vừa hỏi cô bạn đang thất nghiệp, lại còn mang bầu nên suốt ngày kêu chán.
“Cuối năm tiệc tùng nhiều anh ấy bận xã giao suốt, không có thời gian ở bên mình.” Lưu Ly oán trách.
“Thôi nào, đừng than thở nữa. Mình thấy đấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833917/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.