Vì là cuối tuần nên cả Lâm Chất và Nhiếp Chính Quân đều không phải đến công ty. Nhiếp Chính Quân đang trò chuyện cùng Lâm thúc ở phòng trà, còn Lâm Chất thì ở trên lầu, trong nhà kính tưới nước cho những “bảo bối” của Lâm thúc. Dưới nhà, gia sư của Hành Hành là Hứa Nặc cũng vừa đến đúng giờ như mọi khi.
“Haizz, cuối tuần rồi mà mọi người đều được nghỉ, chỉ có mình là không được…” Hành Hành thở dài đứng dậy, ra đón cô giáo.
Hứa Nặc mặc một chiếc váy kẻ sọc xanh trắng, trông dịu dàng, nho nhã hơn hẳn. Cô mỉm cười chào Hành Hành:
“Giáo viên cũng đâu được nghỉ, giáo viên đến chơi với em nè.”
Nhiếp Chính Quân và chú Lâm từ phòng trà bước ra, đây là lần đầu tiên anh gặp cô giáo của Hành Hành, nên chủ động chào hỏi:
“Là cô Hứa phải không? Hân hạnh.”
Hứa Nặc không ngờ ba của Hành Hành lại là một người đàn ông trung niên vừa nghiêm nghị vừa cuốn hút đến vậy, hơi căng thẳng đáp lại:
“Chào anh, anh gọi tôi là Hứa Nặc là được rồi ạ.”
“Hứa Nặc à? Tên hay lắm.” Nhiếp Chính Quân lịch sự nói.
Lâm Chất xách theo bình tưới cây từ trên lầu bước xuống, thấy mọi người đang đứng trong phòng khách thì mỉm cười hỏi:
“Đây chẳng phải là cô giáo của Hành Hành sao? Đến sớm thế.”
Hành Hành nghiêng đầu nhìn cô giáo một lúc rồi lại nhìn cô nhỏ, chống cằm nói:
“Nhìn kỹ thì… cô giáo với cô nhỏ trông cũng giống nhau ghê đó…”
Lâm Chất hơi sững người, còn Hứa Nặc thì ngượng ngùng cúi đầu.
“Cô Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833881/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.