Bữa cơm ngày mười lăm hàng tháng là quy tắc sắt đá không thể thay đổi của nhà họ Nhiếp. Vì dám phá vỡ nguyên tắc này, cô nàng Nhiếp Thiệu Kỳ lập tức bị ông cụ nhà họ Nhiếp ra lệnh khóa thẻ tín dụng.
“Bao lâu ạ?” Hành Hành ngồi bên cạnh cười cợt, không giấu nổi vẻ hả hê.
“Cụ thể thế nào thì để ba nó quyết định, nhưng nhất định phải thi hành.” Ông cụ ngồi nghiêm trang ở vị trí chủ tọa, giọng dứt khoát.
Nhiếp Chính Quân nói: “Ba à, cứ mỗi lần làm sai lại khóa thẻ tín dụng, hình thức trừng phạt này không ổn. Con gái là phải nuôi trong nhung lụa, nếu luôn phải sống trong cảm giác có thể bị tước đoạt quyền tài chính bất cứ lúc nào thì sau này rất dễ vì tiền mà đi lầm đường.”
Nhiếp Chính Khôn cũng đồng tình: “Từ nhỏ Thiệu Kỳ đã sống dư dả, nếu cứ trừng phạt bằng cách này nó sẽ sinh tâm phản nghịch.”
Ông cụ nhìn hai người: “Vậy các cậu có cách nào hay hơn không?”
“Cấm túc đi.” Nhiếp Chính Quân thản nhiên đề xuất.
Đã là anh cả lên tiếng thì Nhiếp Chính Khôn xưa nay chưa từng phản bác, im lặng xem như đồng ý.
Ông cụ gật đầu: “Cũng được, dù sao nó chẳng phải không thích về nhà sao? Vậy cứ để nó ở đây luyện chữ với ông, cũng là cách tu tâm dưỡng tính.”
Lâm Chất nghe vậy mà toát cả mồ hôi lạnh thay cho Thiệu Kỳ, đây rõ ràng còn là hình phạt nghiêm khắc hơn cả việc khóa thẻ tín dụng.
Nhiếp Chính Quân nói thêm: “Phạt một chút để cảnh tỉnh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833880/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.