Năm giờ tan làm, tòa nhà văn phòng lập tức trở nên náo nhiệt. Người thì hào hứng rủ nhau đi ăn, người lại hẹn nhau đi dạo phố.
Lâm Chất xách theo một chiếc túi trắng vào nhà vệ sinh, thay sang một chiếc váy dài màu đen. Cô đứng trước gương, thả mái tóc đang buộc cao xuống, để xõa tự nhiên trên vai. Cô lấy một chiếc khăn lụa màu cam luồn qua dưới tóc rồi buộc một nút ở bên trái đầu, tự tạo thành một chiếc băng đô. Trong túi xách của cô còn có một thỏi son màu đậu đỏ, cô cẩn thận tô đều một lớp, sắc mặt nhìn có thần hơn hẳn.
Điện thoại đổ chuông, là Nhiếp Thiệu Kỳ gọi đến.
“Cô đến nơi chưa?”
Lâm Chất đeo túi, vừa đi ra ngoài vừa trả lời: “Vẫn chưa xuất phát.”
“Đúng đúng đúng, không nên đến quá sớm, tốt nhất là trễ tầm mười hay hai mươi phút thì hay hơn.”
Lâm Chất bật cười, ấn nút thang máy, nói: “Cô tuy không thích xem mắt, nhưng càng ghét việc không đúng giờ. Thôi nào, đừng làm loạn nữa,cô biết mình phải làm gì rồi.”
“Biết cái gì chứ, cái cậu công tử họ Thẩm kia nổi tiếng là thích bao nuôi mấy tiểu minh tinh đấy, chỉ có bà nội mắt mờ mới đưa tên đó vào danh sách xem mắt, còn bắt cô đi gặp hắn!”
Lâm Chất bước vào thang máy, lấy ra mấy tờ giấy trong túi xách, lật xem lại lần nữa: “Trong tài liệu của cô đâu có ghi mấy chuyện đó.”
“Mấy thông tin kiểu đó làm sao có thể hiện hết trong mấy tờ giấy mỏng manh cô đang cầm? Người trong giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833878/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.