Lâm Chất và cậu thiếu gia nhỏ Nhiếp Thiệu Hành cùng đi mua vài món đồ nhỏ để trang trí lại phòng. Nhiếp Thiệu Hành đi một vòng quanh nhà, phát hiện ra nơi này hoàn toàn mang phong cách của ba cậu, lạnh lùng, cứng rắn, không hề có chút ấm áp nào của một mái ấm thực thụ.
Lâm Chất thay một bộ đồ dễ giặt, vừa lẩm nhẩm hát vừa lau nhà, còn cậu thiếu gia Nhiếp Thiệu Hành thì ngồi vắt vẻo trên sofa, chơi game.
“Hành Hành, khát nước không?” Lâm Chất lau mồ hôi trên trán, ngẩng đầu lên hỏi.
Mắt Nhiếp Thiệu Hành không rời màn hình, chỉ khẽ gật đầu: “Khát, cực kỳ khát luôn.”
Lâm Chất đặt cây lau nhà xuống, đi vào bếp rót một ly nước xoài tươi ướp lạnh mang ra cho cậu uống.
Cuối cùng cũng qua được một màn, cậu thiếu gia Nhiếp Thiệu Hành hài lòng đặt máy chơi game xuống.
“Cái máy này để ở chỗ cô luôn đi, mang về nhà cũng không chơi được đâu.” Cậu kéo ghế ngồi xuống, không khách sáo mà uống ừng ực một ngụm lớn.
“Lạnh đó, từ từ thôi.” Lâm Chất dặn dò.
Nhiếp Thiệu Hành nheo mắt lại đặt ly xuống, ngả người ra sau như ông cụ non, nói: “Vẫn là ở chỗ cô là thoải mái nhất, tuyệt vời ghê!”
Lâm Chất nhìn cậu cười: “Cô chỉ đón cháu ra ngoài một ngày thôi, tối nay phải ngoan ngoãn về nhà đó.”
Nhiếp Thiệu Hành bĩu môi, chống cằm nằm bò lên bàn, không chớp mắt mà nhìn Lâm Chất.
“Cô ơi, cô đẹp thật đấy.” Cậu nghiêm túc khen ngợi, khiến Lâm Chất phì cười.
“Cảm ơn lời khen của cháu, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833869/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.