Phu xe dừng lại trước bên ngoài sân vườn của một đình viện tao nhã, lại dùng khăn mặt đã ố vàng vắt trên vai lau đi mồ hôi đang chảy xuống khóe mắt, dè dặt nhận lấy đồng bạc mà Thẩm Quan Lan đưa đến: “Cậu đi chậm một chút, đêm qua trời vừa mới mưa nên hai bên đường này có hơi trơn đó ạ.”
Thẩm Quan Lan liếc nhìn quang cảnh xung quanh, nói với người kia: “Anh thường xuyên chạy qua đây sao?”
Phu xe cung kính nói: “Phần lớn những người sống ở khu này đều là người nước ngoài, tiểu nhân thường kéo xe đưa khách về đây.”
Thẩm Quan Lan lại chỉ về phía sân vườn trước mặt, hỏi: “Vậy anh có biết ai đang sống ở đây không?”
Tất cả những căn biệt thự kiểu Tây ở đây đều có biển số nhà, không giống với kiểu tường cao ngói dày của căn nhà theo kiểu truyền thống Trung Quốc, liếc mắt một cái là đã có thể nhìn thấy bố cục bên trong.
Hàng rào lớn màu đen trước cửa sắt được uốn thành hình dây leo, từ đó nhìn vào bên trong có thể thấy một chiếc cầu nhỏ bên cạnh chu đình xinh đẹp nho nhã. Ở phía Đông còn có một hồ nước, lá sen xanh biếc cùng những bông sen trắng tinh khôi chập chờn trong gió, tỏa ra mùi hương thơm ngát khiến tinh thần con người sảng khoái.
Thẩm Quan Lan vừa nhìn đã có thể xác định đây chính là nơi ở của Du Thiên Lâm. Dẫu sao đại ca hắn cũng yêu sen như thế, mà đáng tiếc sân vườn trong nhà lại không thể đào hồ nước được, vì vậy anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yen/1507954/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.