Toàn thân Từ Yến Thanh cứng đờ, mới vừa bước đi liền dừng lại. Y không dám quay đầu, hiển nhiên sẽ không nhìn thấy vẻ mặt bực bội của Thẩm Quan Lan.
Trong lòng hắn mắng một câu xui xẻo, nhưng thời điểm quay đầu lại vẫn mang theo một nụ cười lịch sự: “Biểu muội, đây là sân viện của mẹ Tư, anh ấy còn đang nghỉ ngơi, muội đừng nên quấy rầy.”
Lúc nói chuyện Thôi Mạn Linh đã chạy đến trước mặt Thẩm Quan Lan, đôi mắt to ấy vẫn luôn chăm chú nhìn vào gương mặt hắn: “Muội biết đây là sân viện của mợ Tư, muội không phải muốn làm phiền đến mợ ấy đâu. Chỉ tại ban nãy diều bị đứt dây rơi vào trong sân, nên muội mới muốn vào nhặt thôi.”
Từ Yến Thanh đi theo phía sau Thẩm Quan Lan, y vẫn luôn không xoay người lại. Dáng vẻ ấy không khiến Thôi Mạn Linh dấy lên nghi ngờ, nhưng lại khiến nha đầu bên người cô ta bất mãn nói: “Hạ nhân bên người Nhị thiếu gia thật không lễ phép, trông thấy biểu tiểu thư cũng không hành lễ thì thôi đi, đã thế còn không quay người lại.”
Thôi Mạn Linh ở Thôi gia là Đại tiểu thư đã quen sống trong nhung lụa, nha hoàn bên người gọi là Văn Nguyệt là người hầu lớn lên bên cạnh cô ta, ít nhiều cũng có chút mắt cao hơn đầu.
Lời này vừa dứt, Thôi Mạn Linh cũng tò mò nhìn về phía Từ Yến Thanh.
Thẩm Quan Lan thấy một ả nha hoàn mà lại dám nói chuyện với Từ Yến Thanh như thế, trên miệng liền không khách khí nữa: “Vậy ngươi đã lễ phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yen/1507938/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.