Giang Ninh một phen nắm lấy cổ tay ta: “Đi đi đi, hôm nay có nho được đưa tới, đi thưởng thức thôi ~”
Dạ chủ nhân!
5
Ta với Giang Ninh ngồi ở sân sau, nằm trên một cái giường nhỏ phơi nắng, ngày tháng trôi qua cũng gọi là tạm ổn êm dịu.
Ta nhặt một quả nho, hướng nàng huýt sáo một cái: “Nào!”
Nàng lập tức bày ra tư thế há mồm: “A ——”
Ta ném về phía trước, quả nho oánh nhuận như pha lê vẽ lên một đường cong hoàn hảo giữa không trung, cuối cùng chính xác rơi vào trong miệng Giang Ninh.
“Tốt lắm! Tuyển thủ Giang của chúng ta hôm nay vẫn phát huy ổn định như trước”
Đây là trò chơi trước đây ta và Giang Ninh hay chơi, bây giờ chơi lại vẫn vô cùng hoài niệm.
Ngươi một quả ta một quả mà ném nửa ngày, ta với nàng chơi vô cùng vui vẻ.
Cuối cùng, ta ngắt một quả nho cuối, đứng ở một chỗ rất xa nàng, sau đó hô lớn: “Tăng độ khó xíu đê”
Giang Ninh hớn hở há to miệng, ngay lúc ta đang chuẩn bị ném, nàng lại đột nhiên ngẩn ra.
“Dm, ngây ra làm gì vậy! Chuẩn bị đi!”
Ta hét lớn, nàng vẫn không hề phản ứng, thẳng tắp nhìn tới phía sau ta.
Ta kì quái quay đầu nhìn theo tầm mắt nàng ——
Một nữ tử ung dung cao quý đứng ngay phía sau ta, sắc mặt hình như không được đẹp cho lắm.
Ta chấn con mẹ nó động, cứng ngắc quay đầu lại nhìn Giang Ninh.
“Ai vậy?”
Ta không tiếng động hỏi một câu.
Giang Ninh cười, so với khóc còn khó coi hơn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-xuyen-thi-phai-co-doi-co-cap/4605245/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.