1
Ta với bạn thân - Giang Ninh hẹn nhau đi leo núi, ai ngờ mưa to đột ngột trút xuống, đường núi trơn trượt, Giang Ninh không cẩn thận té lăn xuống triền núi, lúc té còn túm lấy ta theo bản năng.
Vì thế…… hai đứa ta chết chùm.
Tỉnh lại lần nữa thì đã xuyên không rồi.
Bây giờ, ta đang quỳ gối trên pháp trường với vẻ mặt hoang mang.
“Đã đến giờ ngọ! Lập tức hành hình!”
Ta: “?”
Ủa? Là xuyên không dữ chưa, là ta xuyên đến đây để làm quần què gì? Mắt thấy vị đao phủ màu mỡ phì nhiêu cả người toàn thịt bắt đầu tiến lên, ta hít sâu một hơi, vội vàng rống: “Cos đối, Sin bù, phụ chéo”
(Thật ra nó là: “lẻ đổi, chẵn không đổi, ký hiệu nhìn góc vuông”. Nên mình kiếm câu thơ cùng công thức để thế vào. Mà chỉ kiếm được câu này mình nghĩ cũng tương tự thế)
“Rượu cung đình Dư Dã, một trăm tám một ly”
(Câu nói huyền thoại trong một tiểu phẩm hài của chương trình “Xuân Vãn” bên Trung á mng)
“Yêu anh cô độc trong hẻm tối, yêu anh không bao giờ quỳ xuống”
…………
Tất cả mọi người đều nhìn tôi đầy nghi ngờ.
Ủa sao sai sai?
Sao không có tiếng đáp lại?
Không ai trả lời lại ám hiệu? Phía dưới không có chiến hữu cách mạng nào của ta sao?!
Ta vừa khóc huhu vừa thốt lên một câu trăn trối: “Tao bảo này, cảm ơn mày, bởi vì có mày…… Giang Ninh tao cảm ơn cả nhà mày!”
Quan giám trảm quát lớn một tiếng: “Tên phạm nhân lớn mật! Sao ngươi dám hô thẳng tên húy của Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-xuyen-thi-phai-co-doi-co-cap/4605244/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.