Editor: Bin Bé
.
Nhìn tình hình trong phòng, Kiều Mộ Đình hơi ngây ra một chút, sau đó thì nhíu mày.
Kiều Tử Việt và Alex đều quần áo xốc xếch, Kiều Tử Việt chỉ cài mấy cúc áo, lộ ra cả phần ngực còn Alex khi ngay cả áo cũng không mặc, đang ở trần.
Trong phòng lại đầy mùi hoan ái.
Kiều Mộ Đình nhìn quanh phòng một lượt, không thấy Kiều Sanh đâu.
Cửa phòng tắm thì đóng chặt, lại loáng thoáng có tiếng nước chảy, chắc là Kiều Sanh đang ở trong đó.
Bầu không khí thật quái dị.
Lúc này, có tiếng Kiều Sanh vọng ra từ phòng tắm: “Tôi tắm xong rồi!” Ý là bảo người vào hầu hạ y.
“Anh vào ngay!” Kiều Tử Việt lên tiếng trước Alex, sau đó đi vào.
Hành động quá mờ ám.
Mặt Kiều Mộ Đình trở nên u ám.
Alex không vào mà đứng tại chỗ nhìn Kiều Mộ Đình, ánh mắt như trêu chọc, cũng có thể nói là sung sướng trước nỗi đau của người khác.
Mới đó Kiều Tử Việt đã ôm Kiều Sanh ra ngoài.
Kiều Sanh như con mèo nhỏ dựa vào lòng anh ta, lười biếng, phóng túng, chỉ có nửa thân dưới là được quấn khăn, nửa thân trên toàn là vết đỏ lấm chấm, khỏi đoán cũng biết là đã xảy ra chuyện gì.
Kiều Mộ Đình nhìn hai người họ.
Lúc này Kiều Sanh mới nhìn thấy Kiều Mộ Đình, y cong khóe môi lên nói: “Chào buổi sáng!”
Lần đầu tiên Kiều Mộ Đình không trả lời y.
Kiều Sanh nhíu mày: “Sao thế?”
Thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong/3132656/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.