"......Con mắt khôngmệt mỏi sao? Ước chừng đã trừng mắt nhìn ta một khắc còn chưa đủ? Ngươicó biết chỉ dựa vào hành động này ta có thể quất ngươi mười roi?"Mạc KếNghêu lạnh nhạt, không nóng không lạnh nói, vẻ mặt cũng lạnh nhạt nhưthế.
"Ngươi ít giả mù sa mưa một chút, tưởng rằng tặng ta dược thoa, ta sẽ cảm kích ngươi?"
Đinh Kiếm Thư ngồi ở mép giường, tay trái cầm một viên óng ánh trong suốt,kích cỡ tinh cầu ước chừng 6,7 cm, năm ngón tay của nàng đang nhẹ nhàngxoa má trái, man mát lành lạnh thật là dễ chịu, dường như có thể cảmgiác được hai má sưng đỏ của nàng không hề đau đớn, thật sự là vô cùngkì diệu. "Ngươi có phần quá không biết điều thì phải?" Đổi lại là trướckia, dùng giọng điệu này nói chuyện với hắn, hắn đã sớm nổi giận rồi,lửa giận tăng vọt, bây giờ còn có thể dùng loại giọng điệu hời hợt nàynói chuyện, thật đúng là không biết rõ chính hắn.
"Viên tinh cầu trên tay của ngươi chính là bảo vật bí ẩn của Đức Quốc."
"Bảo vật bí ẩn?" Đinh Kiếm Thư cẩn thận quan sát tinh cầu một lát. "Bớt làm trò đi, không nỡ đúng không?"
"Trả lại ngươi!"
Đinh Kiếm Thư cố tình quăng cho Mạc Kế Nghêu đang ngồi ở bên cạnh.
Mạc Kế Nghêu không chút hoang mang mà bắt lấy tinh cầu, tự động mà tiết lộlai lịch của tinh cầu. "Tinh cầu này là một viên đá pha lê 'tinh thạchchi hồ' ở phía đông bắc của Đức Quốc, dùng để chữa bệnh vô cùng hiệuquả, hiện tại, vết sưng đỏ ở má trái của ngươi đã tiêu tan biến mất."
Đinh Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong-phi-tu-tren-troi-roi-xuong/174418/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.