A! Để cho ta chết đi!
Rõ ràng biết người cười không nổi thì lại cứ phải giả bộ làm ra vẻ vô cùng vui vẻ bộ dáng thống khổ biết bao nhiêu? Đinh Kiếm Thư đã tính không ra vẻ mặt mình đây ngoài cười nhưng trong lòng không cười đã treo nụ cườibao lâu, tuy là ngồi ở trên ghế đệm mềm lớn, nhưng nàng có thể cảm thấycái mông đã tê dại rồi. May mà, những câu hỏi chỗ đề tài đầy trời của sứ giả làm hại nàng chịu "Cực hình" đều bị Mạc Kế Nghêu đánh trở về từngcái, bằng không bảo nàng làm sao trả lời vấn đề châm châm kiến huyết khí thế bức người kia?
Đừng tưởng rằng vì việc làm này của Mạc Kế Nghêu mà sẽ cảm động đến rơi nước mắt, sắc lang này chỉ sợ nàng mắc lỗi.
"Ưng Phi quả thật là thiên thần ban tặng? Từ trời mà giáng xuống? Thái độcủa một gã sứ giả hết sức lỗ mãng hỏi Đinh Kiếm Thư, hắn đang tò mò vềbộ dáng bí ẩn của người nử tử này. Huống chi, từ khi tiệc tối bắt đầuđến bây giờ, cũng có tới một canh giờ rồi, Ưng Phi này vẫn là cười nhưng không nói.
"Đương nhiên, đây là toàn bộ bách quan trong triều? Đều biết chuyện, mà lại là chính mắt thấy a! Sứ giả Tát Nhĩ Ba."
Thừa tướng thay Đinh Kiếm Thư hồi đáp, trong giọng nói mảy may có tỏ vẻ ngạo mạn không khó phát hiện.
"Phải không? Vậy Ưng Phi chẳng phải là rất được sủng?" Lại một người nói.
Thân phận người này cũng lớn, là Ô Lỗ quốc vương, hắn cố tình nhìn về phía Ưng Vương, vừa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong-phi-tu-tren-troi-roi-xuong/174417/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.