“Ừm.” Tần Minh gật đầu, chín sắc kiếm sát trong dạ không khẽ rung, chỉ những gợn sóng khuếch tán ra cũng đã chấn cho hai người rơi xuống, suýt nữa thì bị chém nát ngay tại chỗ.
“Ngươi…” Hai người nhìn Hoàng La Cái tán mà trong lòng run sợ, cảm giác như đang đối diện với một vực sâu vô tận, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng.
Tiếp đó, bọn họ lại nhìn sang Tần Minh ở bên cạnh đang điều khiển Hỗn Độn kiếm sát, ánh mắt của đối phương như hổ rình mồi, cũng có thể lấy mạng họ bất cứ lúc nào.
“Tân bảng xảy ra sơ sót, tin tức trên đó có sai lầm vô cùng nghiêm trọng.”
Dù là như vậy, nhưng bọn họ mang theo hai sợi pháp liên tới đây, vốn không nên xảy ra trục trặc mới đúng. Hoàng La Cái tán kia rốt cuộc là binh khí cấp bậc gì? “Vì sao các ngươi có thể tìm được ta chính xác như vậy?” Tần Minh hỏi.
Hai người kiên quyết không đáp, tỏ rõ khí cốt.
Tần Minh gật đầu nói: “Thần du mà tới, đây chỉ là một phần thuần dương ý thức linh quang của các ngươi chứ không phải toàn bộ. Nếu chém đi, bản thể của các ngươi trên trời vẫn còn sống.”
Sau đó hắn lạnh giọng nói: “Đã vậy thì vào Hoàng La Cái tán mà ở.”
Hắc quang tràn ngập phía trước, mặt tán bao phủ lấy hai người.
“Không!”
Tới thời khắc then chốt, bọn họ cũng không còn cứng rắn được nữa, mất đi phần thuần dương ý thức này thì bản thể cũng sẽ yếu đi một phần.
“Khi ngươi đăng thiên, trên người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719716/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.