Rõ ràng, thiếu niên áo trắng bị dọa cho một phen giật mình, nhưng chỉ trong chớp mắt, hắn mang theo điện quang bắn ngược trở ra, đồng thời giơ tay đánh xuống một khối đại ấn.
Cả hai đều là dùng ý thức tiến vào nơi này, không thể mang binh khí theo, vì vậy ấn này chính là “Sơn Hà Ấn” do công pháp hóa thành.
Chớp mắt, trước mắt Tần Minh như hiện ra vô tận sơn mạch, kèm theo đại hà cuồn cuộn, từ trời ập xuống, lấp đầy hư không.
Thế nhưng, hắn vẫn bất động như núi, linh trường hữu hình ngoài thân tựa còn sắc bén hơn cả thiên đao, lập tức san bằng những dãy núi tầng tầng, chặt đứt cả những con sông cuồn cuộn.
Thiếu niên áo trắng cấp tốc thối lui, thân hình lơ lửng giữa tầng không ngập ánh tà dương, quanh thân tắm trong ráng chiều, nơi khóe miệng bất ngờ hiện ra một chiếc sáo làm từ xương trắng, cất lên khúc tiêu du dương quái dị.
“Hửm?” Tần Minh thoáng biến sắc. Thân thể hắn như bị kéo bay lên khỏi mặt đất, tựa như bị điều khiển, vô cùng quái dị. Khúc tiêu kia giống như một bản chiêu hồn.
“Trấn!”
Thiếu niên áo trắng thấy Tần Minh bị cuốn lên, lập tức liên tiếp thổi ra mười đạo phù văn hữu hình, rồi khẽ quát một tiếng. Sáo xương trong tay hóa thành một tấm linh phù phát sáng, bay thẳng đến ấn đường Tần Minh.
Xoẹt một tiếng, linh trường hữu hình bên ngoài thân thể Tần Minh lập tức xé đôi thần phù ấy, sau đó đốt thành tro bụi.
Thiếu niên áo trắng vỗ ra một chưởng, bàn tay khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719565/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.