Đầu xuân, cỏ mới nhú mầm khỏi mặt đất, nhưng sắc xanh vẫn chưa thể che phủ được thân núi trơ trụi.
Dưới bóng đêm kéo dài, địa hà xông lên, mây đen mịt mù gần như ép sát đỉnh núi, kim điện tỏa ánh vàng rực rỡ. Không xa đó là một gốc cổ trà thụ mang theo dấu tích bị lôi hỏa thiêu đốt qua nhiều năm, mới nhú ra vài chồi non, tỏa ra khí tức thanh khiết.
Tần Minh chỉ mấy chục bước đã từ chân núi lên tới đỉnh, tựa như dịch chuyển trong chớp mắt, đi thẳng vào Lôi Hỏa Luyện Kim Điện.
Trên núi không hề vắng vẻ, tuy mưa bụi lất phất nhưng lại rất náo nhiệt. Trong miếu Sơn Thần đứng đầy người, ai nấy đều đang ngóng nhìn về phía kim điện.
Thậm chí còn có vài thiếu nữ che dù giấy dầu, dạo bước giữa mưa xuân. Đương nhiên, phần đông vẫn là những người đến để xem lôi hỏa kỳ cảnh diễn ra hằng năm.
Mỗi năm nơi này đều đại luyện sống người, sản sinh ra “Lôi Dược”.
Tại chợ đen dưới lòng đất, đầu xuân nào cũng xuất hiện “Lôi Nhục” bày bán, chưa bao giờ thiếu người mua, rất nhiều quý tộc tuổi già đều tranh nhau tìm đến.
Tần Minh bước vào điện, chuẩn bị đón lấy tẩy lễ từ các vật chất thế ngoại.
Trong kim điện bóng người chập chờn, có khoảng vài chục người, trong đó có những lão nhân sắp hết tuổi thọ, vận thọ y, đeo mỹ ngọc, thần sắc khá điềm nhiên.
Họ vốn đã gần đất xa trời, đến đây là để cầu may. Nếu được tắm gội trong thiên quang mà không chết, phần nhiều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719563/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.