Trầm Mạc Khương cố gắng dùng một chút sức lực cuối cùng hét to
- Chính Huyết.. Kỳ Nhiên ở đây!
Hắn ta vừa nghe có tiếng người đáp lại liền chạy lại, đập vào mắt chính là một Trầm Mạc Khương bị nguyên ghiếc đèn chùm đè nửa người, nếu để ý kĩ sẽ thấy máu chảy lên lán trên sàn nhà. Và một Kỳ Nhiên đang cố gắng nhấc chiếc đèn ấy lên, cậu vừa thấy hắn liền nức nở nói
- Khụ... Hức... Huyết mau đến giúp em.. Cứu A Khương ra đi.. Chiếc đèn này nặng quá....
Chính Huyết nhìn lửa cháy quá to, lại công thêm có hai người đang mắc kẹt ở đây, bây giờ ai nói gì cũng làm theo. Một hai chạy đến chỗ đối diện với Kỳ Nhiên, dùng sức cố gắng xê dịch vật nặng này ra
- A Nhiên... Cùng cố gắng nào.. Một... Hai... Ba
Nhưng mà mọi thứ vẫn là con số không, hai người thử đi thử lại mấy lần mà vẫn không có nhúc nhích gì, lúc này bỗng nhiên tiếng động càng to hơn
Bụp! Bụp! Bụp
Mạc Khương biết tình thế nguy cấp quá rồi, vô vọng lắc đầu khuyên ngăn
- Khói càng ngày càng nhiều... Chứng tỏ ngọn lửa càng lớn.... Chính Huyết cầu xin anh... Mau dẫn Kỳ Nhiên chạy đi... Nhanh lên
Họ Chính cũng không phải là kẻ ngốc khi biết ai chết ai sống, nhưng hắn vẫn cố hỏi
- Còn anh thì sao?
- Tôi không chạy được nữa đâu... Chiếc đèn này năm xưa là do chính tay tôi chọn lựa nên biết sức nặng của nó ra sao, với lại căn nhà này được lắp những hệ thống điện tử cho nên việc bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-co-ke-ngoc-thuong-em/128377/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.