– Chú ra đây lâu chưa ạ ?
– Mới ra thôi, chưa nghe rõ lắm.
Tôi có hỏi đến chuyện chú có nghe được cuộc trò chuyện giữa tôi và Huyền đâu mà chú lại nói như vậy. Người kia là nghe hết rồi, còn giả đò chưa rõ lắm, xấu hổ chết mất. Tôi cuống quýt muốn tẩu thoát nên bảo:
– Vậy con vào trong trước đây ạ.
– Ừ, vào xem còn cái gì cần chuẩn bị không, thầy của Bông sắp đến rồi đấy.
Ý chú rất rõ ràng, tôi còn gì cần chuẩn bị cho con thì nhanh chóng thực hiện, tí thầy đến, phải lập tức bấm nút biến mất khỏi phòng.
– Vâng, con biết rồi.
Nói xong tôi vào trong, chú thì đứng bên ngoài một đỗi sau mới vào. Hai chúng tôi ai làm việc của người nấy. Tôi soạn sách vở cho con, chú cũng loay hoay với điện thoại. Đúng 5 phút trước khi thầy giáo đến, cả hai cùng rời khỏi. Tôi qua phòng cố, còn chú có lẽ vào phòng làm việc rồi.
Trong lúc tôi đang xoa bóp chân cho cố thì bà nói:
– Tối nào cũng qua chỗ cố thế con?
Tôi chưa hiểu ý tứ lắm nên đáp:
– Cái Bông bận học rồi cố ạ, với cả con cũng muốn dành nhiều thời gian hơn cho cố.
Tôi về đây, cả ngày ở nhà không phải vì gia đình cấm đoán chuyện đi làm mà là vì cố. Thời gian của bà cụ không còn nhiều, tôi muốn tận dụng từng giây từng phút ít ỏi này. Với cả tranh thủ lúc còn đang được bao nuôi, thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-bo-lo/2484628/chuong-29.html