Ngày hôm sau, tôi ra sân bay tiễn chồng đi công tác. Thật ra tiễn người là phụ, chủ yếu tôi muốn gặp Diệu Linh. Trước mặt người cũ của chồng, tôi làm đủ trò tình tứ với chú. Hàm ý tất nhiên chả tốt đẹp gì.
– Vợ nghe nói chỗ chồng công tác sắp có áp thấp nhiệt đới đấy. Chồng nhớ giữ gìn sức khỏe. Xong sớm về sớm, vợ và con lúc nào cũng nhớ chồng.
Tôi vừa nói vừa quyến luyến ôm lấy chú. Bình thường tôi cũng quan tâm chồng nhưng chưa bao giờ thể hiện ở nơi công cộng vì ngại. Thế mà gặp phải tiểu tam thì máu lãng mạn lại nổi lên không thể cản.
Chú dường như cũng nhận ra điểm bất thường này của tôi, kề vào tai tôi, có người ghẹo:
– Lố quá.
Mặc kệ lời kẻ kia, tôi vẫn mặt dày mày dạn bảo:
– Chồng hôn má vợ đi.
– Không!
– Đi mà.
– Lố lắm.
– Chồng hôn má vợ đi, sau này cái gì vợ cũng chiều theo ý chồng.
Tôi đã đem hết lòng thành ra nên chồng tôi cũng có vẻ xuôi xuôi:
– Nói phải biết giữ lời.
– Vợ hứa mà.
– Hôn bên trái hay phải?
– Bên phải.
Tất nhiên là bên phải rồi, vì Diệu Linh đang đứng bên trái chúng tôi, hôn thế mới thấy cận cảnh được.
Tôi nhắm mắt lại, hơi nghiêng má phải qua, miệng thầm cười vì được như ý nguyện. Nhưng nửa giây sau, sự tự đắc của tôi đã bị thay thế bởi bất ngờ. Môi chú không rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-bo-lo/2484622/chuong-34.html