Tôi và Bông ở chỗ chú 2 ngày rồi quay về nhà, Bông còn phải đi học, trong nhà cũng có phép tắc của trong nhà, không thể phá bỏ toàn bộ được. Vài hôm sau đó thì chú cũng về, cuộc sống của gia đình tôi lại bắt đầu như cũ. Diệu Linh từ độ ấy không còn xuất hiện nữa. Như vậy cũng tốt. Không có cô ta thì gia đình tôi cũng bớt xào xáo.
Dạo này sức khoẻ của cố không được tốt nên phải nhập viện. Tôi ngày đêm bên cạnh chăm sóc bà, cả tuần rồi đều chưa trở về nhà. Hôm nay Vú Tám ép mãi tôi mới chịu về.
Từ nhà tắm đi ra, hương sữa tắm thoang thoảng trên người tôi đã bị một người ôm trọn lấy. Chú hôn lên cổ tôi, giọng trầm đục:
– Mới về à?
– Dạ, vú Tám chăm cố hộ vợ một lúc, vợ về tắm rửa rồi lại vào.
– Hôm nay ở nhà một hôm đi.
Tôi quay người lại, hai tay choàng lên cổ chú. Nhìn họ nửa giây rồi nhón chân, hôn lên môi họ. Chúng tôi hôn nhau cuồng nhiệt, tưởng chừng sắp tới đây sẽ làm đất trời điên đảo. Nhưng khi người kia tính tháo đồ tôi xuống thì bản thân đã rất tỉnh táo mà ngăn lại:
– Để hôm khác đi, giờ vợ phải vào viện với cố.
– Nãy bảo ở nhà rồi.
– Chồng, cố thật sự không còn nhiều thời gian.
Chú nhìn tôi, im lặng 2 giây rồi nói:
– Chồng biết. Nên hôm nay để chồng vào với bà, vợ ở nhà nghỉ ngơi đi.
Tôi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-bo-lo/2484618/chuong-36.html