- Chương 3 - 
Kình Liễm, hẳn là tên của nàng 
*** 
Liễm Hải 
Theo như thế hệ trước kể lại, vùng biển rộng lớn nối liền trời và đất này không gọi là “Liễm Hải”, mà là “Vùng biển ăn thịt người” ai ai cũng kiêng kỵ. 
Nghe đồn ở rất nhiều năm trước, lúc ấy Liễm Đàm không phải là thành phố cảng phồn hoa, sầm uất như ngày nay. Khi đó, nơi này chỉ là một thôn xóm nhỏ nghèo khổ, tìm không thấy trên bản đồ mà thôi. Người dân ở đây đơn thuần dựa vào đánh bắt cá để làm kế sinh nhai. 
Tuy nhiên, cách nói "Ở biển thì ăn biển", ý là dựa vào món quà do thiên nhiên ban tặng mà sống, lại không áp dụng được trong trường hợp này. 
Bởi vùng biển nơi đây là địa bàn hoạt động của vô số sinh vật biển ăn thịt, mà trong đó khét tiếng nhất chính là cá mập. Bọn chúng trời sinh bản tính hung dữ và có năng lực thích ứng cực cao. 
Tình trạng như vậy diễn ra suốt cả một thời gian dài. Ngư dân ra biển liên tiếp mất tích, đến khi thuỷ triều rút, y như rằng người ta sẽ tìm được những mảnh vụn quần áo tan tác của thôn dân, có lúc là cả những bộ phận cơ thể bị xé toạc cực kỳ thảm thiết, bị sóng cuốn dạt vào bờ cát ven biển. 
Lúc này mọi người mới hiểu ra, đây là một vùng biển tràn ngập nguy cơ cùng tai họa, chứ không hề đem lại cho họ hy vọng sinh tồn như tưởng tượng. 
Một vài người trẻ tuổi chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-y-lai/2549589/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.