Nghe tiếng huyên náo bên ngoài, người đàn bà chột mắt bước ra, cau mặt:
- Chuyện gì thế?
Người mới đến nói:
- Tôi mới gặp Thiết diện vô tư Triệu Chính Nghĩa, ông ấy bảo Thiết...
Nói chưa hết câu, hắn vụt nín thinh khi thấy Thiết Giáp Kim Cương có mặt trong nhà.
Người đàn bà chột mắt cười khanh khách:
- Không dè hắn đã ở đây à?
Người ấy thở phào:
- Triệu Chính Nghĩa bảo hắn ở nhà Long Tiêu Vân...
Và hắn vụt kéo lấy tay áo người đàn bà chột mắt:
- Đại tẩu, làm sao mà bắt hắn về đây được thế?
Người đàn bà chột mắt nói:
- Lão thầy bói ở miếu Long thần báo tin tức rằng hắn và Lý Tầm Hoan vào Trung Nguyên, bọn này ngại gã “Phi đao họ Lý” nên phải đợi mãi cho chúng chia tay rồi mới bắt hắn về đây đó.
Gã mù mắt cười sằng sặc:
- Đúng là trời đoạt mạng cho tên quỷ vô thường mới bịt mắt hắn đó.
Bây giờ thì gã mới đến có vẻ bình tĩnh trở lại. Khác hơn bảy người trong bọn nơi đây, gã không thay đổi hình dạng, gã vẫn giữ nguyên sắc phục của kẻ hào khách giang hồ, lưng đeo cây thương mà cán nhô cao gần gấp hai con người của gã.
Gã gật đầu và lầm thầm:
- Trời còn có mắt... Rốt cuộc hắn cũng lọt vào tay “Trung Nguyên bát nghĩa” của chúng ta... Ông đại ca nơi suối vàng...
Miệng hắn nghẹn ngang như có gì chận nơi cổ họng, hắn quì xuống trước bàn có cái hũ đen, khóc ròng.
Thật lâu, hắn ngẩng mặt lên, quắc mắt:
- Thiết Phó Giáp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-kiem-khach-vo-tinh-kiem/195391/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.