Mưa càng phút càng nặng hột. 
Lý Tầm Hoan nhìn theo Lâm Tiên Nhi nằm dưới vũng bùn, lòng hắn chợt cảm nghe dâng lên một niềm xót xa thông cảm. 
Hắn chưa hẳn xót xa thông cảm cho nàng mà trước hết hắn thông cảm xót xa cho Tiểu Phi. 
Tiểu Phi không lầm. 
Hắn tuy đã yêu lầm người nhưng riêng ý nghĩa về “yêu” trong người hắn không hề lẫm lẫn. 
Có lẽ đó cũng là cái thống khổ của nhân sinh. 
Mà cũng là cái đáng kể cho đời thống khổ. 
Thượng Quan Kim Hồng nhìn Lý Tầm Hoan: 
- Ta không giết nàng là vì ta thấy ngươi có nhiều lý do giết nàng hơn, vì thế ta nhường đó. 
Lý Tầm Hoan nhè nhẹ thở dài: 
- Hình như túc hạ xem nhẹ tôi rồi đó. 
Trầm ngâm một lúc, Thượng Quan Kim Hồng gật đầu: 
- Đúng ta đã có xem nhẹ các hạ phần nào, các hạ cũng sẽ không giết nàng đâu. 
Hắn chầm chậm nói tiếp: 
- Giết người cần có sát khí, sát khí của túc hạ đang tập trung vào ta còn thừa đâu để giết con người như thế ấy. 
Lý Tầm Hoan nói: 
- Cái đó chỉ đúng một phần, thật ra thì người không xứng không giết, chỗ không xứng không giết. 
Thượng Quan Kim Hồng hơi khựng: 
- Chỗ này không xứng hay sao? 
Lý Tầm Hoan nói: 
- Bây giờ không còn xứng nữa. 
Thượng Quan Kim Hồng hỏi: 
- Không xứng ở chỗ nào? 
Lý Tầm Hoan nói: 
- Chỗ này bây giờ đông quá. 
Thượng Quan Kim Hồng cười: 
- Có phải vì thế mà làm cho ngươi cảm thấy bất an? 
Lý Tầm Hoan đáp: 
- Phải. 
Thật tình hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-kiem-khach-vo-tinh-kiem/1367634/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.