Không một người dám nói. 
Không một ai dám động. 
Tất cả thực khách như đang ngồi trên một đống gai nhưng họ không dám nhúc nhích thân mình. 
Mạng sống của họ bây giờ thật mỏng manh, chỉ cần một cử chỉ nho nhỏ thôi, hậu quả sẽ không sao tưởng tượng. 
Nhiều người khi nhận được thiếp mời, họ đã hân hoan ra mặt vì mấy khi mà được Bang chủ Kim Tiền bang mời dự tiệc? Được ngồi đồng bàn với hắn quả là một vinh dự suốt đời. 
Những kẻ đó bây giờ đang tự chửi mình, họ tự vì quá ngu ngốc, dại dột, khi không đến đấy nghe thiên hạ chửi mà không chừng mất mạng luôn. 
Một tiếng rú từ sau dội rung bàn tiệc. 
Những kẻ có mặt nơi đây đều là những tay từng vào ra nhiều trận, không một ai lạ lùng vì chuyện giết người nhưng trong trường hợp này, ai ai cũng cảm nghe ớn lạnh. 
Tiếng rú kéo dài rồi dứt mất,chỉ một thoáng sau bốn tên đại hắn áo vàng khi nãy bước vào cúi đầu: 
- Bẩm Bang chủ, đã xem kỹ ạ. 
Thượng Quan Kim Hồng hỏi: 
- Có gì không? 
Tên đại hắn đáp: 
- Không, bao tử trống không. 
Thượng Quan Kim Hồng nói: 
- Tốt. 
Tia mắt hắn qua một lượt khắp mọi bàn tiệc: 
- Kẻ nào nói láo trước mặt ta, kết quả sẽ như thế ấy, các vị biết rồi chứ? 
Tất cả những cái đầu trên bàn tiệc gật gật liên hồi, họ rất sợ Thượng Quan Kim Hồng không thấy nên họ y như cái máy bị giựt dây. 
Thượng Quan Kim Hồng hỏi: 
- Các vị bây giờ cũng không đói nhỉ? 
Họ xúm nhau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-kiem-khach-vo-tinh-kiem/1367625/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.