🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngoài sân, màn sương xuống càng phút càng dày.

Không biết ở tận đâu, xa lắm, tiếng canh khắc khoải.

Không biết đã bao lâu, vành môi trệ xuống như miếng thịt trâu của lão già một giò vụt điểm phớt nụ cười.

Thật là lạ, lão là một con người có bộ mặt ghê gớm quá, nói bằng một giọng khinh bạc thì lão là một con người co bộ mặt thấy buồn nôn.

Thế mà khi lão cười, đành rằng không biết lão cười hay nhe răng ra để hù dọa thiên hạ nhưng nếu nhìn kỹ thì lại có phần ôn nhu tha thiết.

Lão già một giò giữ nguyên nụ cười thân thiện thật lâu và lão nói:

- Các hạ là ai, chúng tôi đã biết rất rõ.

Tên có bớt xanh vẫn cứ thỉnh bơ:

- Thế à?

Lão già một giò cười:

- Và chúng tôi là ai, nghĩ rằng chắc các hạ cũng biết rồi.

Tên mặt có bớt xanh tinh đến mức lạnh băng băng:

- Trong vòng hai năm gần đây những kẻ không biết các ngươi chắc là hơi ít.

Lão già một giò lại cười, lão từ trong lưng ra một phong thơ.

Phong thơ này cũng y chang như phong thơ mà lão già áo vàng khi nãy đã móc trao cho những người đứng ngoài sân xem, nó không khác một tí nào cả, nhưng không hiểu tại sao lão Tôn Gù bỗng lại muốn xem thử một chút coi trong ấy viết những gì.

Hình như cô gái tóc bím cũng thế, chắc cô ta cũng muốn xem nên đưa đôi mắt cứ liếc chừng về phía đó.

Chỉ tiếc một điều là lão một giò đã đặt lá thư trên bàn và lão lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-kiem-khach-vo-tinh-kiem/1367597/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.