Sau khi Kỳ ra về tầm một tiếng thì cô nhận được tin nhắn từ một số máy lạ, cô mở tin nhắn ra xem thì nội dung tin nhắn khiến cô thật sự bàng hoàng, nội dung là một lời đe dọa đầy đáng sợ: "- Cho cô 2 tiếng để đến căn nhà hoang số 7D gần ngoại ô thành phố, nếu đến trễ hoặc không đến thì chuẩn bị nhặt xác mẹ cô về!"
Cô vừa đọc xong tin nhắn đó thì một tin nhắn khác lại được gửi đến kèm theo hình ảnh mẹ cô đang bị bắt trói, trên gương mặt và cơ thể của bà còn có vài chỗ bầm tím, hình ảnh đó đã minh chứng được việc mẹ cô đang ở trong tay bọn người kia hoàn toàn là sự lựa thật. Tin nhắn tiếp theo lại tiếp tục là một lời hâm dọa: "-Chỉ được đến một mình, nếu có thêm kể khác biết, đặc biệt là cảnh sát thì bà ta sẽ chết không toàn thây".
Đọc xong tin nhắn, xem xong hình ảnh bọn chúng gửi, chân cô như không thể đứng vững nổi nữa. Ngay sau hàng loạt tin nhắn ấy là một cuộc điện thoại. Cô run rẩy nhìn vào màn hình điện thoại, chính là số máy vừa gửi tin nhắn cho cô. Cô sợ hãi cố gắng bấm nghe máy, tay run rẩy đưa điện thoại lên tai, giọng một người đàn ông ồm ồm vang lên:
- Sao rồi người đẹp? Đọc được tin nhắn tôi gửi chưa?
- Ông...ông là ai? Tại sao bắt mẹ tôi? Mau thả bà ấy ra!_ Cô cố giữ giọng bình tĩnh.
- Cô không cần biết tôi là ai và cũng đừng mong tôi thả bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thuoc-ve-em-tu-bao-gio/1791117/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.