Anh nắm chặt lấy tay cô mỉm cười...
- Anh ổn thật mà! Anh không sao đâu.
- Lên giường!_ Cô trợn mắt nhìn anh.
- Hả?! _ Anh tròn xoe mắt kinh ngạc.
- Ý...tôi là anh lên giường nằm nghỉ. Anh suy nghĩ bậy bạ rồi chứ gì?
- Đâu có...anh trong sáng mà.
Nói rồi cô bắt anh phải nằm nghỉ ngơi trên giường của cô và không cho anh ra khỏi phòng, sau đó cô bỏ ra ngoài... Tuy đang bệnh nhưng anh lại cảm giác hạnh phúc hơn bao giờ hết vì anh biết cô vẫn rất quan tâm đến anh. Nằm trên giường của cô, anh cảm nhận được "mùi hương" của cô còn lưu lại, nó khiến anh cảm thấy dễ chịu và "nghiện"...
Khi cô bước vào cầm trên tay cái khăn nóng và bọc thuốc thì anh đã ngủ say sưa...
- "Rõ ràng là mệt tới vậy mà còn cố sức!" _ Cô nghĩ thầm.
Cô nhẹ nhàng chườm khăn trong vài phút rồi sau đó cô lấy trong bọc thuốc ra miếng dán hạ sốt đắp lên trán anh. Cô lặng lẽ nằm xuống cạnh anh nhìn anh ngủ, tim cô bỗng đập mạnh... Rốt cuộc là gì chứ? Từ đầu chí cuối cô có quên được anh ngày nào đâu. Hận anh đúng thật rất hận...nhưng yêu anh thì vẫn rất yêu...cô bày ra biết nhiêu trò không chỉ để trả thù mà cũng là vì cô muốn ở cạnh anh, muốn nhìn thấy anh chiều chuộng cô - điều mà trước đây anh chưa bao giờ làm...
Một lúc sau thì cô cũng ngủ thiếp đi. Khi anh mở mắt ra điều đầu tiên anh nhìn thấy là gương mặt thiên thần đang nằm rất gần anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thuoc-ve-em-tu-bao-gio/1791098/chuong-43-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.