Trong lúc Chu Tường mong mỏi chờ đợi thì ngày sinh nhật của cậu cuối cùng xung đến.
Hôm đó cậu dậy rất sớm, trời chưa sáng đã tỉnh rồi,mà còn hoàn toàn không buồn ngủ nữa.
Cậu ra khỏi giường, rửa mặt, thay đồ, sau đó đứng trước cửa phòng Lăng Thịnh Duệ, nhẹ nhàng gõ cửa.
“Nè, anh dậy chưa?”
Qua một hồi, giọng nói của Lăng Thịnh Duệ mới truyền ra: “ Chưa, có chuyện gì không?”
“Dậy đi, chúng ta đi mua bánh gato.” Chu Tường không ngại mà còn hưng trí bừng bừng nói.
“Nhưng trời còn chưa sáng mà….”
“Sắp sáng rồi, anh dậy rửa mặt xong là trời vừa sáng ngay.” Chu Tường không chịu tha tiếp tục nói.
“Ừm được rồi.” Anh không còn cách nào khác đành phải chấp nhận.
Một lát sau, anh hãy còn ngái ngủ mở cửa bước ra, xoa xoa mái tóc có hơi rối của mình, kỳ quái nhìn Chu Tường: “Sao hôm nay cậu dậy sớm vậy? Tôi thấy tối qua hình như tới khuya cậu mới ngủ mà.”
Chu Tường nói: “Tôi ngủ vậy được rồi.”
Một bên Chu Tường giục anh vào nhà vệ sinh, một bên nhịn không được nói: “Thôi được rồi, anh đi đánh răng rửa mặt, rồi thay quần áo, sau đó chúng ta ra ngoài.”
Lăng Thịnh Duệ ngáp một cái: “Rồi rồi rồi, đã biết.”
Chu Tường nở nụ cười: “ Lúc này mới được.”
Sau khi Lăng Thịnh Duệ thay đồ xong hết, hai người lập tức ra khỏi cửa.
Có điều, chờ đến khi hai người ra đến đường cái thì mới phát hiện ra, bởi thời gian còn quá sớm, nên đại đa số cửa hàng vẫn chưa mở cửa, thậm chí ở ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488945/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.