Mặc dù tâm tình đang cực kỳ không tốt, nhưng Chu Tường vẫn rất chuyên nghiệp hoàn thành công tác chụp ảnh của mình.
Lăng Thịnh Duệ vẫn ngồi trong góc phòng chụp ảnh, trải qua chuyện này, anh xem như đã cực lỳ “Nổi danh”, vì không thể chịu đựng được những ánh mắt quái dị và đánh giá của những người xung quanh, anh vẫn một mực cúi thấp đầu xuống, không dám ngẩng mặt lên.
Sau khi kết thúc công việc, Chu Tường đi đến trước mặt anh.
“Xong rồi, đi về.” Cậu nói.
“Ừ.” Lăng Thịnh Duệ rầu rĩ trả lời, sau đó đứng lên.
Chu Tường mặt không biểu cảm nhìn anh: “Hôm nay anh ăn diện rất đẹp đó, muốn được người khác chú ý tới?”
Anh không còn lựa chọn nào ngoài việc ngẩng đầu lên, nhưng không dám nhìn cậu: “Không có.”
Chu Tường nhìn anh mà càng tức: “Tôi ở bên đây nè, anh đang nói chuyện với ai đó?”
Lăng Thịnh Duệ bị cậu chỉ trích đến nói không nên lời, đành phải nhìn về phía cậu, biểu tình là một khuôn mặt vô tội, sau khi đối mặt với ánh mắt cười như không của Chu Tường, anh lại lập tức cúi đầu xuống.
Chu Tường nói: “Ngẩng đầu lên.”
Lăng Thịnh Duệ ngaon ngoãn ngẩng đầu lên.
Chu Tường lại nói: “ Nhắm mắt lại.”
“Hả?” Lăng Thịnh Duệ khó hiểu nhìn cậu: “Tại sao?”
Chu Tường nhịn không được nói: “ Bảo anh nhắm thì cứ nhắm đi, anh hỏi nhiều vậy làm gì?”
Phía đuôi mắt trái của cậu có một vết bầm, Lăng Thịnh Duệ vừa nhìn thì lại càng lo lắng, đây đều là do anh gây ra, anh biết người mẫu thứ quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488944/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.