Vội vội vàng vàng mà chạy khỏi nhà của Chu Dực, Lăng Thịnh Duệ cứ như người mất hồn mà lang thang trên đường lớn.
Cảnh tượng trên phim vừa chứng kiến vẫn còn lưu giữ lại trong đầu anh mà đuổi mãi không đi, Lăng Thịnh Duệ bắt ép chính mình không phải đi nhớ đến mấy hình ảnh kích thích đó nữa. Là một người đàn ông trưởng thành thành thật đến mức ngay cả AV cũng chưa xem qua, anh vẫn luôn không thiết đến tình dục, nhưng vừa nãy một chuỗi sự việc “ngoài ý muốn” dường như đã khơi gợi cái ham muốn bị đè nén từ lâu trong xương tủy anh. Lúc này, anh bỗng chốc phát hiện ra, trong tiềm thức của anh, hóa ra vẫn còn lưu luyến lấy cái ôm nồng ấm lúc nãy của Chu Dực, chuyện này đối với anh mà nói quả thực là sét đánh ngang tai, những lúc bị người ta ép buộc, anh thế mà vẫn nảy sinh nổi ham muốn nữa chứ!
Siết thật chặt nắm tay mình, Lăng Thịnh Duệ cảm nhận được cái đau phảng phất của móng tay cắm vào da thịt, trong lòng phiền muộn không thôi.
Trông ra đường cái xe cộ tấp nập, Lăng Thịnh Duệ tự cảm thấy vô cùng mờ mịt, hồn anh cứ như lạc lối, ngay tại trong lòng thành phố vốn được làm nên từ sắt thép vô tình, đầy hờ hững, lạnh nhạt này.
Sau lưng bỗng dưng bị va phải, thân anh bất giác bị thúc về phía trước một bước.
Tiếng còi xe chói tai vang lên, Lăng Thịnh Duệ bị dọa đến sợ, bỗng nhiên tỉnh táo trở lại. Lúc này anh phát hiện, một chân anh đã bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488845/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.