“Xin hỏi, cậu còn có việc gì nữa không?” Nhìn thấy chàng trai kia đứng ngốc ở cửa, Lăng Thịnh Duệ mở miệng hỏi.
Chàng trai nhìn hắn, giống như vừa mất hồn một chút, bị hỏi như thế, mới bắt đầu phản ứng lại.
“A, không có gì.” Chàng trai bỗng dưng đỏ mặt.
Lăng Thịnh Duệ nhướn mày: “Vậy, nếu như không có chuyện gì…”
Chàng trai sửng sốt, dường như không nghĩ tới Lăng Thịnh Duệ sẽ nhanh như vậy đuổi hắn đi, trên mặt nhất thời lộ vẻ thất vọng.
Lăng Thịnh Duệ rất nhạy cảm nhìn ra sự thay đổi của anh, có chút xin lỗi nhìn anh: “Thật ngại quá, tôi có hơi mệt, muốn nghỉ ngơi rồi.”
Chàng trai hiểu ra.
“À, thế thì không phiền anh nữa.” Chàng trai mỉm cười, lúc đang đi tới cửa thì xoay người lại nói: “Tôi tên Chu Dực, xin hỏi có thể cho tôi biết tên anh không.”
Lăng Thịnh Duệ có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn vô cùng thành thật trả lời câu hỏi: “Lăng Thịnh Duệ.”
“Lăng Thịnh Duệ…” Chàng trai cúi đầu, thấp giọng lầm bẩm tên hắn vài lần, sau đó ngẩng đầu, giống như là muốn lấy tên hắn ghi tạc trong lòng một phen.
Lăng Thịnh Duệ mỉm cười, chàng trai này nhìn thành thục ổn trọng, thế nhưng những … động tác này thoạt nhìn có chút khả ái.
Một lát sau, chàng trai kia ngẩng đầu, cười một tiếng với hắn, lộ ra hai hàng răng chỉnh tề trắng bóng: “Ha ha, rất vui được gặp anh.”
Lăng Thịnh Duệ mỉm cười đáp lại: “Tôi cũng vậy.”
“Vậy tôi không quấy rầy anh nữa, tạm biệt.”
“Vâng, tạm biệt.”
Chàng trai xoay người đi ra khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488812/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.