Trình Trí Viễn cũng không phải rất cường tráng, nhưng cái ôm của y trái lại rất vững chắc, độc đoán mà mạnh mẽ.
Lăng Thịnh Duệ muốn giãy khỏi, nhưng lực bất tòng tâm.
“Buông tôi ra có được không? Tôi mệt lắm rồi.” Nhắm mắt lại, Lăng Thịnh Duệ hoàn toàn dựa cả người vào lòng hắn, hữu khí vô lực (= yếu ớt) khẩn cầu nói.
Trình Trí Viễn mỉm cười, đem đầu chôn sâu vào cổ Lăng Thịnh Duệ.
Mặc dù hắn đã mấy ngày không tắm gội, thân thể toàn là hỗn hợp mùi hồ hôi nhàn nhạt và mùi thuốc khử trùng đặc biệt của bệnh viện, mùi cũng không dễ ngửi lắm.
Nhưng điều này đối với Trình Trí Viễn mà nói, là một loại độc dược chí mạng, hắn… cảm thấy mình đã không tài nào kiềm chế được bản thân rồi.
Trình Trí Viễn tham lam hít vào mùi vị nam tính thành thục đặc biệt trên người hắn, một lúc lâu sau mới mở miệng: “Tôi sẽ không buông anh ra đâu.”
Lăng Thịnh Duệ hơi sửng sốt, lập tức gượng cười: “Tôi không hiểu cậu rốt cuộc muốn cái gì, chẳng lẽ cậu chơi thân thể tôi xong còn chưa thấy đủ, muốn chơi đùa cả tình cảm của tôi sao?”
Xét theo một phương diện nào đó, trực giác của Lăng Thịnh Duệ vô cùng mạnh, cho nên, dù có lúc hắn cũng cảm thấy mơ hồ, nhưng so với người khác thì lại khá mẫn cảm với những nguy hiểm cận kề.
Có vài lúc hắn nhu nhược, nhưng cũng chỉ là vỏ bọc bên ngoài của hắn.
Trình Trí Viễn mỉm cười: “Không, tôi không chơi đùa với anh, tình cảm của anh, thân thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488811/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.