- Chủ quán, cây trâm này bán thế nào?
- Hai mươi đồng.
Tô Tuần Thiên bên cạnh nói:
- Điền sử hà cớ gì mà mua đồ nữ nhi này?
Diệp Tiểu Thiên nói:
- Ô! Em gái... của ta, cũng không có trang sức gì, hôm nay vừa hay không có việc nên muốn mua ít đồ cho cô ấy.
Tô Tuần Thiên nói:
- A! Điền sử đại nhân thực sự là huynh muội tình thâm, việc nên làm, việc nên làm.
Thừa dịp người không chú ý, Tô Tuần Thiên tự hung hăng “đánh” vào trán mình, thầm nghĩ: “Tô Tuần Thiên ơi Tô Tuần Thiên, ngươi thật đúng là ngu xuẩn! Trước kia tìm cũng là muốn tìm những cô nương phải cần tiền, đùng một cái lại tìm cô nương không cần tiền này, cả ngày chỉ xoay tròn quanh người ta, lại không nghĩ đến tặng quà, uổng cho bản thân tự xưng tửu sắc tài vận...”
Tô Tuần Thiên đảo đảo mắt, muốn tách ra khỏi bọn họ một chút, tự mình đi chỗ khác mua một vài trang sức đáng giá, lúc nào cũng phải dựa vào huynh trưởng Thủy Vũ mới được nàng hoan nghênh. Thấy Diệp Tiểu Thiên đang lựa chọn trang sức một cách chăm chú, Tô Tuần Thiên liền bước vội đi...!
Triển Ngưng Nhi nhắm chuẩn vào Diệp Tiểu Thiên, dùng sức thổi, vừa hay Tô Tuần Thiên từ phía sau Diệp Tiểu Thiên vội vàng đi lên. Cây kim lông trâu cực nhỏ, cũng không biết đã cắm trúng Diệp Tiểu Thiên hay Tô Tuần Thiên, hoặc là không biết đã bay đi hướng nào.
Triển Ngưng Nhi nhìn chằm chằm Diệp Tiểu Thiên, miệng đếm nhẩm:
- Một, hai, ba, bốn...
Triển Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thien-tu/1967265/quyen-3-chuong-10.html