- Hả?
Diệp Tiểu Thiên cùng Triển Ngưng Nhi liếc nhau, không hẹn mà cùng có vài phần hồ nghi.
Diệp Tiểu Thiên nghĩ thầm: “Trong Tướng công đường này vậy mà còn có phụ nữ? Hay là buôn bán cả hai loại?”
Triển Ngưng Nhi nghĩ thầm: “Lại là một xú nam nhân không biết xấu hổ, có tay có chân không lo làm việc tốt, lại đi buôn bán xác thịt.”
Hai người rất khinh bỉ liếc nhìn đối phương, cùng bước ra, chân trước vừa mới qua cửa, chợt cảm thấy không đúng, hai người không hẹn mà cùng dừng lại lần nữa, quay đầu nhìn đối phương.
Nhờ đèn lồng treo ở cửa, hai người thấy rõ bộ dáng của đối phương.
Diệp Tiểu Thiên nhìn Ngưng Nhi: “Mặt cô nương này như khuôn trăng đầy đặn, mắt sáng mày dài, môi đầy đặn, lại không mất đi vẻ xinh đẹp hoạt bát. Cái dáng nhỏ kia... rất quen ah.”
Triển Ngưng Nhi nhìn Diệp Tiểu Thiên: “Con mắt linh động hữu thần, bờ môi xinh đẹp tuyệt trần, thực sự khiến cho nữ nhi có vài phần ghen ghét, khó trách có thể ở trong kỹ viện tướng công buôn bán xác thịt”.
“Uy...Chẳng qua...Hình dáng hắn có chút quen ah...”
- Ah! Là ngươi!
Diệp Tiểu Thiên cùng Triển Ngưng Nhi không hẹn mà cùng nhận ra nhau.
- Đây là kẻ khiến ta mất mặt trước Từ công tử! Hôm nay rốt cuộc rơi vào tay ta!
Triển Ngưng Nhi nổi trận lôi đình, lập tức rút đao!
Diệp Tiểu Thiên quyết định rất nhanh, lập tức cong đầu gối!
- Xin đừng ah! Anh hùng!
Diệp Tiểu Thiên “bịch bịch” hai tiếng, quỳ rạp xuống trước người Triển Ngưng Nhi một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thien-tu/1967223/quyen-2-chuong-11.html