Diệp Tiểu Thiên giấu kỹ di thư của Dương Lâm, ra khỏi nhà giam, vái chào mấy quan sai Hình bộ bên ngoài cửa lao, cung kính cám ơn:
- Mấy vị ca ca, làm phiền các vị phải đợi rồi.
Mấy quan sai gật đầu với hắn rồi vào trong nhà lao.
Có ngục tốt đã nhận được tin từ trước nên giờ chạy đến, mấy quan sai Hình bộ vừa đi, Lão Ngưu canh cổng nhà lao đã tới bên cạnh Diệp Tiểu Thiên. Lão Ngưu này hơn năm mươi tuổi, đã từng làm việc nhiều năm với Diệp Tiểu Thiên. Thấy lão, hắn vội vàng gọi:
- Ngưu thúc!
Lão Ngưu gật gật đầu, nói với hắn:
- Ta có nghe nói chuyện nhà ngươi rồi. Tiểu Thiên, ngươi là đứa con có hiếu, ôn hòa thiện lương, hiếu thuận cha mẹ, tôn kính trưởng bối, có thể nói cái gì cũng tốt. Có những khi, còn tốt đến mức... khờ như một con lừa.
Diệp Tiểu Thiên cười như một đại cô nương e thẹn, không thấy nét nào giống con lừa.
Lão Ngưu lại tiếp tục ân cần dạy bảo:
- Đương nhiên, bây giờ ngươi lớn rồi, đã lâu không còn khờ nữa, có điều, đi ra ngoài sẽ không giống như trong nhà lao chúng ta đâu. Ngươi ra ngoài cần quan sát cẩn thận, nói chuyện với người khác chỉ nói một phần ba suy nghĩ thôi, không thể dốc hết suy nghĩ ra được. Còn nữa, nếu có gặp chuyện gì không hợp ý, cũng không được lao đầu vào như một con lừa, nghe chưa?
Diệp Tiểu Thiên khách khí nói:
- Lão Ngưu, thúc nói rất đúng, nhất định Tiểu Thiên sẽ không hành động như một con lừa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thien-tu/1967167/quyen-1-chuong-5.html