Lúc Lãnh Huyết tìm đến Vân Lai Lâu liền thấy Truy Mệnh cùng Cố Tích Triều ngả vào bên bàn, say sưa mộng đẹp! Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, đẩy tỉnh Truy Mệnh. Về phần Cố Tích Triều, vẫn đang say đến bất tỉnh nhân sự, chẳng biết cổ kim ra sao!
“Tiểu Lãnh, chuyện gì vậy, vì sao tìm chúng ta vội vã như vậy?” Truy Mệnh cùng Lãnh Huyết hợp lực giúp Cố Tích Triều đi ra khỏi Vân Lai Lâu.
Lãnh Huyết tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, đi tìm bọn hắn một chuyến, hại y tổn thất tiền tiêu một tháng! “Đại sư huynh bảo bọn huynh mau chóng trở về, nói là thánh chỉ đã đến.”
“Thánh chỉ? Thánh chỉ gì thế?” Truy Mệnh vẫn thực nghi hoặc.
“Đệ làm sao biết! Trở về tự hỏi Đại sư huynh đi!” Lãnh Huyết vẫn còn tức giận, hai người kia cứ thê trắng đêm không về, cũng không nghĩ mọi người có lo lắng hay không! Cố Tích Triều cừu nhân khắp thiên hạ, Truy Mệnh lại giỏi gặp rắc rối…
“Tiểu Lãnh, đệ tức giận? Ta sẽ trả tiền mà, đừng nóng giận.” Truy Mệnh đơn thuần tinh khiết, tựa hồ vĩnh viễn cũng không thay đổi! “Bất quá, nói cho tốt, ta chỉ phụ trách một nửa a, một nửa khác ngươi tìm Tích Triều đi, biết không?”
Lúc này, Lãnh Huyết ngay cả khí lực để giận cũng không vực lên nổi.
Trở lại Lục Phiến Môn, người Lục Phiến Môn từ trên xuống dưới đã sớm quỳ trên mặt đất, công công ban chỉ đã chờ ở đó. Truy Mệnh cùng Lãnh Huyết chạy nhanh giúp Cố Tích Triều quỳ xuống. Không ngờ, hắn thật sự say quá lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tham-thien-truong-dang/253972/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.