Yến Vân Hà nhìn chằm chằm Ngu Khâm thật kĩ, không buông tha cho bất cứ dao động cảm xúc nào. Chỉ cần Ngu Khâm lộ ra, dù chỉ là một chút sơ hở nào, hắn sẽ tức khắc chớp lấy nó.
Kinh ngạc, hoảng hốt, căng thẳng hay bất an đều là những gì hắn hi vọng có thể nhìn thấy. Hắn cần xác nhận rằng đêm qua rốt cuộc là hai người cùng mê loạn thần trí, hay chỉ là sự tình nguyện từ một phía.
Nhưng so về kinh nghiệm thẩm vấn phạm nhân thì hiển nhiên Ngu Khâm có kinh nghiệm phong phú hơn hắn nhiều. Đô chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ có vốn hiểu biết rộng có thể giấu giếm bất kỳ chuyện gì.
Y bình tĩnh nhìn Yến Vân Hà: "Yến đại nhân, rốt cuộc là ngươi đang nói cái gì vậy?"
Tuy Yến Vân Hà không thể đạt được điều hắn muốn từ Ngu Khâm nhưng hắn vẫn không chùn bước, mà ngược lại còn từng bước ép Ngu Khâm đến mép giường.
Tay hắn lướt qua cơ thể Ngu Khâm, vén bức màn giường lên: "Hàn Sơ thật sự nghe không hiểu những gì ta đang nói sao?"
Yến Vân Hà quét mắt nhìn lên giường, tấm trải giường đều đã bị thay, không còn là cái hắn thấy đêm qua. Đuôi lông mày hắn khẽ nhếch lên, chỉ cảm thấy đối phương hết sức cẩn thận, vậy mà còn biết tiêu hủy dấu vết.
Vốn dĩ chỉ nắm chắc năm phần, hiện tại đã tăng đến tám phần chắc chắn.
"Đêm qua ta uống rượu cùng đồng nghiệp, sau khi tỉnh lại thì toàn thân đau nhức, trên eo trên lưng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-khong-tinh/3623152/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.