Nghỉ ngơi một ngày đêm, chạng vạng ngày thứ hai, Tư Tuấn lái xe đến Tạp Ba Lai. Trên đường, cư nhiên thấy bà chủ xinh đẹp của Thuần Vị Trai kia cầm túi mua sắm đứng ở đầu đường gọi xe.
Tư Tuấn dừng xe bên cạnh, quay cửa kính xe xuống, vươn đầu ra nói: “Lúc này gọi xe không dễ, tôi chở cô một đoạn đường.”
Bà chủ nghiêng đầu nhìn Tư Tuấn, rất nhanh nhận ra: “Là… Tư tiên sinh mà, đã lâu không gặp.”
Ở đây cách Thuần Vị Trai cũng không xa, nhưng đang là thời điểm tan tầm cao điểm, trên đường rất đông, xe chỉ có thể di chuyển với tốc độ của rùa.
Tư Tuấn một bên lái xe, một bên lưu ý bụng dưới nhô lên rõ ràng của bà chủ.
Cảm thụ được đường nhìn của cậu, cô đung đưa chiếc nhẫn trên tay, vẻ mặt tươi cười hạnh phúc: “Tôi kết hôn rồi, bốn tháng nữa là trở thành mẹ.”
Tư Tuấn chân thành chúc phúc nói: “Nhất định là một người rất xuất sắc, anh họ tôi biết nhất định rất thương tâm.”
“Cậu nói Kỳ tiên sinh?” Bà chủ che miệng nở nụ cười: “Đừng nói giỡn, quan hệ của hai người tôi nhìn ra được.”
Tư Tuấn mặt đỏ lên, vội vàng nói: “Chúng tôi không phải…”
Bà chủ căn bản không nghe cậu giải thích, vẻ mặt “tôi hiểu” tươi cười: “Kỳ tiên sinh tới Thuần Vị Trai ăn cơm, nào có con mắt nào nhìn tôi? Ánh mắt phóng điện mười phần của hắn, tất cả đều tập trung trên người cậu nha!”
Đã tới Thuần Vị Trai, Tư Tuấn dừng xe, đang muốn giúp bà chủ xách đồ vào, một người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-cua-nam-nhan/1486220/quyen-2-chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.