Tư Tuấn vốn tưởng rằng ngủ cùng giường với Kỳ Hoán Thần sẽ làm cậu căng thẳng đến dạ dày co thắt, chân rút gân, khẳng định là ngủ không yên. Nhưng không nghĩ tới cơn buồn ngủ rất nhanh liền tập kích đại não cậu, thời điểm mơ mơ màng màng sắp ngủ, đột nhiên nghe tiếng thở dốc bên người.
Tư Tuấn lập tức tỉnh táo lại, len lén mở mắt ra, trong bóng đêm, thấy bàn tay Kỳ Hoán Thần tiến vào trong chăn, có tiết tấu mà lay động.
Hắn đang tự an ủi! Nhận thức như vậy khiến hô hấp của Tư Tuấn đình trệ, chân tay luống cuống, hoàn toàn không dám nhúc nhích, cảm giác khẩn trương thậm chí vượt cả khi bị Kỳ Hoán Thần tiến vào.
Vai Kỳ Hoán Thần theo động tác cánh tay hơi rung động, tần suất càng lúc càng nhanh, Tư Tuấn thậm chí cảm giác được đệm giường dưới thân cũng đang rung động theo tiết tấu của hắn, ngay cả thân thể cậu cũng không tự chủ lay động theo.
Mà tiếng thở dốc càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng chọc người kia, giống như đang lướt qua bên tai… khiến thân thể Tư Tuấn cũng trở nên khô nóng, cả người cuộn thành một đoàn, hai tay kẹp giữa hai chân, không dám chạm vào nơi đang trướng lên kia của mình.
Trong đầu vẫn hiện lên, căn nhà nhỏ ven đường cái, sân nhỏ trồng dàn nho cùng cây lựu, cá vàng ngu ngốc đáng yêu, chú chó lớn hung hãn trung thành, khuôn mặt người ngồi dưới dàn nho uống trà lạnh làm bạn cùng hắn cũng càng rõ nét ──
“A…” Kỳ Hoán Thần cuối cùng phát ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-cua-nam-nhan/1486218/quyen-2-chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.