Editor: Hazakura
Dừng chân trước mặt hắn, Lệnh Ngạn mở lời.
"Sự tình trong căn cứ thế nào?"
Trịnh Thù nhìn anh, trả lời từ tốn.
"Có dị nhân hỗ trợ, căn cứ sẽ xây lại rất nhanh, nhưng thiết kế khác trước. Luật lệ cũng đang được thảo luận, trật tự mới đang dần hình thành."
Ngưng một thoáng, ánh mắt Trịnh Thù hơi tối, giọng điệu u ám.
"Trong căn cứ sẽ không có phố đèn đỏ, cũng không còn dạ oanh."
Nghe vậy, Lệnh Ngạn lắc đầu.
"Phố đèn đỏ với dạ oanh có thể tiếp tục tồn tại, tôi biết ít người thực sự muốn mưu sinh bằng cách này, nếu không được làm dạ oanh, tình cảnh của họ càng gian nan. Riêng những người như tôi... Có vài dạ oanh bị Phương Đức Lâm bức bách, bây giờ có thể trả họ tự do."
Hai chữ "tự do" khiến đáy mắt Trịnh Thù gợn sóng. Hắn nhìn Lệnh Ngạn chăm chú, chỉ đáp.
"Được."
Vài giây yên lặng, hình như Trịnh Thù sợ không khí tẻ ngắt, muốn khiến nó phấn chấn lên, nên mang đôi nét cười trên mặt.
"Sau này em muốn làm gì? Vị trí dành cho người thường trong căn cứ sẽ nhiều hơn lúc trước, ngoại trừ không thể nhận nhiệm vụ ra ngoài giết zombie, em muốn làm việc gì cũng được......"
"Tôi muốn rời khỏi đây."
Trịnh Thù lập tức im lặng.
Lệnh Ngạn nhìn thẳng hắn, nhẹ giọng lặp lại.
"Tôi muốn đi. Tôi muốn rời khỏi căn cứ này."
Bốn phía dòng người qua lại nô nức, ai cũng thân thiện mà kính sợ gọi Trịnh Thù "chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403748/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.