Editor: Hazakura
Thời tiết ngày càng lạnh, nhiệt độ xuống dần, căn cứ chốn ngày tàn cũng đề cao cảnh giác, sẵn sàng đối phố zombie ập vào bất kỳ khi nào.
Lệnh Ngạn mua cơm xong trở về từ nhà ăn, mang đến cho mấy đứa nhóc đói khát ở cách vách.
Bọn họ vẫn ở phố đèn đỏ, có điều Lệnh Ngạn lại đến gặp gã lãnh đạo, đồng ý mình sẽ làm thay các em, lấy toàn bộ số đá quý ít ỏi của mình nộp thế vào đó, gã mới phê chuẩn.
Bé gái hào sảng nhất tên Yến Tử, thích Lệnh Ngạn vô cùng, nói liên mồm rằng em bị lạc bố. Bố em làm chức to trong quân đội đóng ở phương nam, nhất định đang trên đường đến tìm em.
Em tin chắc bố em sẽ đến vào một ngày đẹp trời đầy nắng. Lệnh Ngạn không dập tắt hy vọng của em, dặn em phải ăn cơm giữ gìn sức khỏe, chờ bố tới đón.
Ngồi chơi với các em nhỏ trong phòng một lát, đợi các em thấm mệt lăn ra ngủ trưa, Lệnh Ngạn về phòng mình.
Trong ngăn kéo còn mỗi ba viên đá quý, anh cau mày, tính thử xem số đá quý đó đổi được bao nhiêu bộ quần áo mùa đông chống lạnh.
Không chỉ cho anh, mà còn cho các em nhỏ bên kia tường.
Bỏ hết đá quý vào túi, anh ra khỏi phòng, định đến kho hàng để đổi.
Lúc đi ngang qua cửa, nhân viên công vụ thoáng nhìn anh, gọi.
"Số 11, này."
Trên bàn có năm viên đá quý, Lệnh Ngạn cầm lấy, không nói lời nào siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403745/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.