Ái Triêm ngồi một mình trong văn phòng tổng tài, trầm mặc gần một tiếng đồng hồ. Cô nghĩ không ra tại sao mọi chuyện lại phát triển đến bước này.
Kỳ thật trước kia, khi Ái Triêm thích anh, cảm thấy anh cái gì cũng tốt. Tính tình Trần Minh luôn luôn bá đạo, nhưng cô không hề coi đó là nhược điểm của anh.
Lúc cô mới mười lăm tuổi vừa đến thành phố N. Đối với thành phố to lớn tràn ngập tò mò, nên Trâm Chi thường đưa cô ra ngoài đi dạo phố, làm quen với những người bạn của cô ấy.
Có một lần Trâm Chi hẹn bạn cùng lớp cùng nhau đi ca hát karaoke. Ái Triêm chỉ điện thoại thông báo cho dì giúp việc trong nhà, không gọi điện cho Trần Minh.
Đến khi về nhà, cô đã bị người đàn ông lòng dạ hẹp hòi kia nhốt ngoài cửa biệt thự. Hơn một giờ, anh mới chậm rãi cho người đến mở cửa. Cô vừa mới vào phòng thì đã bị anh chất vấn:
-Tối nay đã đi đâu?
Khi đó Ái Triêm vừa mới tới biệt thự, bản thân là kẻ ăn nhờ ở đậu, lại phạm lỗi, rất sợ Trần Minh nên thành thật khai báo hành tung. Trần Minh nghe xong thật sự rất tức giận, lập tức lập cho Ái Triêm một trận giáo huấn làm cô sợ xanh mặt. Còn phạt cô một tháng không được đi đâu ngoài giờ đến lớp.
Năm đó Ái Triêm là cô bé tuổi dậy thì ngây thơ trong sáng, cảm thấy Trần Minh nói cái gì cũng đúng, hơn nữa cô với anh có quan hệ đặc biệt như thế, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710633/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.