Sáng hôm sau Ái Triêm mới nới với ba về lời mời của nhà họ Vũ. Ở đây một thời gian cũng gặp Trâm Chi mấy lần nhưng ba Chỉnh chưa có dịp gặp gỡ để cảm ơn gia đình trâm Chi. Biết ba Chương thích cờ tướng nê buổi chiều hôm đó hai ba con đi tìm khắp nơi mua được bộ cờ gỗ cũng một ít trái cây để làm quà biếu.
Tuổi của ba Chỉnh và cha Chương xấp xỉ nhau, lại đều rất thân thiện nên từ lúc Ái Triêm đưa ba Chỉnh đến, hai người rất hợp ý mà nói chuyện vui vẻ. Hai ông già nói nhiều nhất chính là về mấy đứa con gái bảo bối nhà mình, cũng không biết kể lể đến chuyện gì, lại cùng nhau vui vẻ cười ha hả.
Ái Triêm ở phòng bếp giúp mẹ Kỳ nấu cơm. Ba Chương làm việc ở cục thanh tra thành phố đã hơn hai mươi năm, mẹ Kỳ luôn là người đứng phía sau ông để giúp cha con ông hoàn thành tốt công tác.
Ái Triêm ở bên cạnh vừa phụ bà làm bếp vừa cùng bà nói chuyện phiếm. Đến 6g30 Nguyên Trâm mới từ đơn vị trở về. Mọi người bắt đầu phụ dọn bàn ăn cơm.
Đang ăn dở bữa thì điện thoại Ái Triêm reo lên. Cúi đầu nhìn màn hình, sắc mặt của Ái Triêm lập tức trở nên cực kỳ kém. Cô buông đũa, cười một cái trấn an mọi người:
-Con đi ra ngoài nghe điện thoại một chút, mọi người ăn trước đi.
Nói xong cô đứng dậy đẩy cửa đi ra ngoài. Những người trên bàn nhìn nhau. Trâm Chi cảm giác có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710203/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.