Sau màn gặp gỡ không vui vẻ gì, mang tâm trạng phức tạp ngồi ăn xong bữa cơm cũng gia đình Trâm Chi, cô đưa ba Chỉnh về lại nhà trọ. Một đêm không ngủ được suy nghĩ đến những lời nói của Khương Đồng. Trần Minh bị ốm? Cô chỉ nhìn được vẻ mặt mệt mỏi của anh, cũng không thể đoán được là ốm thật hay giả.
Nhưng chuyện đó cũng không quan trọng. Quan trọng là câu nói cuối cùng của anh. Hủy đám cưới sao? Đây là suy nghĩ của anh hay chỉ là lời nói nhất thời lúc nóng giận? Hay anh còn có chiêu trò gì mới với cô?
Không được. Nếu như vậy cô sẽ phải sắp xếp để ba Chỉnh rời khỏi thành phố N càng nhanh càng tốt. Sau đó mới kiểm chứng xem những lời nói này của anh là thế nào. Anh đã chịu buông tay cô rồi sao? Không. Cô không tin được.
Nghĩ là làm. Ngày hôm sau cô nói rõ chuyện này cho ba Chỉnh. Ba cũng hơi bất ngờ:
-Nó nói như vậy thật sao?
Cô gật đầu.
-Không cần biết anh ta nói thật hay giả. Ba trở về quê đi. Con muốn thẳng thắn nói chuyện với anh ta sau đó sẽ liên lạc với ba.
Ba Chỉnh không đồng ý:
-Để ba gặp ông nội Trần một lần. Nếu nói rõ chuyện với ông ấy, sự việc sẽ dễ giải quyết hơn. Ba phải cùng con giải quyết xong việc này thì mới có thể yên tâm mà về quê được.
-Không được đâu ba. Tính cách của Trần Minh con hiểu. Nếu ba bức căng anh ta thì không biết sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710201/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.