Nghe cô nói đến đây, ông cụ nhịn không được nữa cất giọng lớn hơn:
-Đi, đi gọi Trần Minh tới!
Thấy ông nội nổi nóng, Ái Triêm sụt sùi ngăn ông:
-Nội, nội đừng tức giận. Chú ý sức khỏe. Với lại khách khứa bên ngoài cũng cần người tiếp đón. Không thể để vì chuyện của con mà ảnh hưởng đến quan hệ với đối tác của King Trần.
-Nhưng ông không nhịn được nữa.
-Nội à. Nội nghe con một lần này thôi. Tại con quá bức xúc nên mới nói với nội tâm tư của mình. Con xin nội. Đừng để con ra đi với cái danh là tội đồ của nhà họ Trần. Trong mắt mọi người xung quanh, con đã là đứa con gái không biết liêm sỹ trèo cao với xa tới anh Minh. Nội giúp con lấy lại chút giá trị của mình nha, nội..
Ông nội Trần đập tay lên thành ghế một cái:
-Ai dám? Ai dám coi thường con, có liều cái mạng già này nội cũng sẽ lấy lại công bằng cho con.
-Nội. Con cũng rất muốn tự tìm lại công bằng cho mình. Nhưng không phải lúc này. Con xin nội đó.
Ông nội Trần đau lòng nhìn cô gái trước mặt. Cô chịu uất ức như vậy cũng chưa từng nói với ông. Chịu đựng đau khổ vì bị khinh thường cũng vẫn suy nghĩ cho mặt mũi của nhà họ Trần mà không cho ông náo loạn trong ngày mừng thọ. Cái thằng cháu chết tiệt của ông, sau này chạy đi đâu để kiếm được đứa cháu dâu tốt như thế này cơ chứ?
Ái Triêm qua cơn xúc động, cúi đầu nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710178/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.